Truyện ngắn Cơn gió cuối Đông

Cuối Đông buốt giá! Gió lạnh thổi từng cơn phũ phàng. Vòm nhãn oằn mình trước mỗi cơn gió xông xáo tràn qua.

Một trời thu nắng…

'Vụn' là tập thơ thứ 8 của nhà thơ Hà Cừ, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, do Nhà Xuất bản Thông tin và Truyền thông xuất bản năm 2023.

Sau tổng kiểm tra chung cư mini sẽ ra sao?

Ất và Giáp cả ngày ngẩn ngơ, bỏ bê bàn cờ tướng của các cụ hưu trong tổ dân phố. Mai, cả hai bắt xe về Hà Nội.

Câu chuyện kỷ luật: Màn 'thế thân' thất bại

Dưới hàng cây ban đang nở rộ hoa, Thiếu úy QNCN Kiên háo hức giở hết các 'ngón nghề' chụp ảnh. Thỉnh thoảng, hai mái đầu chụm lại, ngắm nghía sản phẩm vừa được máy ảnh ghi lại. Mỗi lần như thế, Phượng đều dành cho Kiên nụ cười âu yếm, khiến lòng chàng lâng lâng hạnh phúc.

Ông khách lạ

Một ông khách tới ngã giá qua đêm. Ổng đội nón che gần nửa khuôn mặt, mang kính trắng, khó đoán tuổi. Vả lại đêm đã xuống, mọi thứ nhìn không còn rõ ràng.

Ứng xử với 'chứng khó đọc' của học sinh

Nghe chuyện 'có những học sinh dù dạy thế nào cũng không thể đọc được' thì đa số chúng tay thấy lạ lẫm, nhưng đối với những giáo viên tiểu học, không lạ với 'chứng khó đọc' của một số ít học sinh.

Hạ về!

Khi nghe tiếng ve ngân vang trên cành, cũng là lúc người ta cảm nhận được mùa hạ đang về. Lúc ấy, mọi thứ dường như lặng lẽ, với nỗi buồn man mác của tuổi học trò và làm sống dậy những ký ức đẹp của những ai từng đi qua thời áo trắng.

Tôi trả giá cay đắng ngay sau đêm tân hôn

Nghe Quân phán xét mà tôi thực sự ngỡ ngàng và chán nản. Tôi là vợ của Quân, còn Mai là người yêu cũ của anh, sao Quân cứ muốn tôi là bản sao của Mai?

Đi học sau Tết

Tôi - nguyên gốc giáo viên cấp 2 nhưng khi mới về thì cùng lúc trường được nâng cấp thành Trường THCS và THPT, tôi được chia dạy cấp ba.

Phỏng vấn một khán giả

Phóng viên (PV): Thưa anh, trong những ngày này, khán giả ở đâu là có niềm vui lớn nhất.

Ngọn đồi xanh màu lá

Truyện ngắn của Bùi Huy

Lý do mẹ vợ khóc khi gả con gái

Sau khi tiễn đưa con gái về nhà chồng, bà mẹ cứ khóc mãi.

Cô tôi

Bài thơ là sự hoài niệm lại 'một thời vang bóng' đã qua, chỉ cốt 'Tính sao cho vẹn ngoài sân trong nhà…'. Đây là sự thương cảm cho biết bao người phụ nữ một thời đã qua đi…

Ảnh thờ

Chàng trai trong ảnh là tôi của hơn bốn mươi tám năm trước, khi vừa bước qua tuổi 18. Đấy là tấm ảnh chụp ngay trước ngày tôi đi vào chiến trường B. Không ai nói, nhưng ngày ấy ai cũng hiểu, tấm ảnh đó sẽ dùng làm ảnh thờ nếu tôi không trở về.

Nhạc hè trong ký ức

'…Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn…', đó là nhạc phẩm 'Nỗi buồn hoa phượng' của Thanh Sơn - một bài hát đã ăn sâu vào lòng của những thế hệ học sinh từ những thập niên 60-70.

'Nữ hoàng sầu muộn' Giao Linh: Sợ ngủ một mình

Danh ca của những bài ca sầu muộn có khá nhiều bí mật trong cuộc sống đời thường và hoạt động nghệ thuật. Bà không thể ngủ được, nếu phải ngủ một mình một phòng. Bà không thể hát nhanh, mà luôn hát rề rề. Đặc biệt, trên sân khấu Giao Linh luôn giữ vẻ mặt sầu muộn nhưng phía sau tấm màn nhung 'nữ hoàng sầu muộn' lại rất giỏi tấu hài.

Đàn ông có dễ bao dung, buông bỏ?

Đàn ông rất khắt khe, chuyện tình cảm trong quá khứ của vợ luôn là cái gai khiến họ nhói buốt. Học cách buông bỏ, với đàn ông chuyện này khó lắm thay!

Chàng vũ công bỏ 'cơm nhà' để cặp bồ rồi chết lặng khi thấy 'đặc sản' của ông hàng xóm

Như tôi đã nói tôi là vũ công, hàng ngày tiếp xúc với toàn người đẹp, vậy mà về nhà nhìn vợ, tôi thật sự chán. Rồi cái gì đến phải đến, tôi bắt đầu cặp bồ, không phải một cô, mà vài ba cô một lúc.

Đời sống Đời sống Phập phồng tìm chỗ gửi con

TTH - 'Thị trường' giữ trẻ tại nhà có dịp 'ăn nên, làm ra' xuất phát từ nhu cầu của phụ huynh. Tuy nhiên, an toàn cho trẻ cũng là câu chuyện được đặt ra, nhất là trong bối cảnh dịch COVID-19 đang diễn biến phức tạp.

Tâm sự của chàng vũ công mất vợ vào tay anh hàng xóm độc thân vì mải mê 'ăn phở'

Từ sau lần con gái bị ốm tôi thấy Tú Trinh có vẻ mến Tuấn, người đàn ông độc thân khỏe mạnh, hiền lành, nhưng tôi bỏ qua vì với tôi Tú Trinh không còn hấp dẫn nữa. Chẳng qua tôi ghé nhà là để moi tiền của em, của bố mẹ vợ để bao bồ mà thôi.