4 nhân vật bí ẩn nhất phim Bao Thanh Thiên là ai?

Ngoài nhân vật Bao Thanh Thiên, Công Tôn Sách, Triển Chiêu, trong bộ phim Bao Thanh Thiên năm 1993 vẫn còn những cái tên khiến ai cũng khó lòng nhớ mặt.

Vụ án vườn Đinh hương

Vào thời Gia Tĩnh triều Minh, ông Hải Thụy được bổ nhiệm làm Tri huyện Hanh An, trong thành Hanh An có một khu vườn Đinh hương xum xuê tươi tốt. Khi mùa xuân đến hoa đinh hương nở rộ thơm ngát làm say đắm lòng người. Các cặp đôi nam thanh, nữ tú thường đến đây hưởng thụ sự ngọt ngào trong các bụi cây và cho đến tận đêm khuya có một số cặp đôi vẫn chưa muốn về.

Vì sao nha dịch Trung Quốc xưa tranh nhau áp giải nữ tù nhân?

Dưới thời phong kiến, nha dịch Trung Quốc thường tranh nhau làm công việc áp giải nữ tù nhân bị kết án lưu đày. Nguyên nhân đằng sau việc này khiến nhiều người rùng mình sợ hãi.

Tri huyện diễn kịch xử án

Ngày hôm sau nghe tin cô a đầu treo cổ tự vẫn, Tri huyện Lý lập tức đến hiện trường, ông vô cùng đau buồn, day dứt và hối hận. Trước cái chết của cô a đầu, ông đã tổ chức tang lễ cho cô rất long trọng, đích thân ông đưa cô ra tận nơi cô yên nghỉ. Sau việc này, Tri huyện Lý viết vụ việc thành một hồ sơ vụ án, một bản gửi lên quan trên, một bản lưu lại cho những người kế nhiệm.

Vụ án bữa cơm cuối cùng

Vào thời Gia Tĩnh nhà Minh, tại huyện Vân xảy ra một vụ án giết người, Trương Tú Tài công tử của cửa hàng vải Trương Ký bị giết trong rừng dưới chân núi Yến Tử. Khi nha dịch đang điều tra hiện trường thì có một tiều phu chạy đến nói là ông ta nhìn thấy công tử Hoàng Đại của nhà 'Ngân hàng Yên Vân' và công tử Trương Tú Tài cùng đi vào trong rừng. Huyện lệnh lập tức sai người đến 'Ngân hàng Yên Vân' bắt công tử Hoàng Đại.

Vụ án Tam Tần

Ở thành phố cổ Thọ Quang có một câu nói truyền miệng rằng 'Vụ án Tam Tần ở Ninh Diêu đã làm giàu cho Trịnh Gia Trang'. Tại sao lại có câu nói này?

Về Bồng Trung thăm mộ và đền thờ thủ lĩnh nghĩa quân Hùng Lĩnh

Làng Bồng Trung (xã Minh Tân, huyện Vĩnh Lộc) là vùng đất sản sinh ra nhiều bậc hiền tài cho cho đất nước. Trong đó, không thể không nhắc đến Tống Duy Tân - vị thủ lĩnh nghĩa quân Hùng lĩnh vang danh lịch sử ở cuối thế kỷ XIX.

Chiếc hòm gỗ nổi trên mặt nước

Vào thời Càn Long nhà Thanh, một buổi sáng khi Tri huyện Tĩnh Hưng đang bận việc thì đột nhiên tiếng trống kêu oan trước cửa nha môn vang lên, ông vội sai nha dịch dẫn người đánh trống kêu oan vào công đường.

Vụ án người cắt ngón tay cái

Sáng hôm sau khi vừa thức dậy, ông nghe thấy chuyện đã xảy ra ở huyện thành. Tối hôm qua, khi Tri huyện uống rượu ở Uyển Hoa Lâu bị người ta cắt mất ngón tay cái. Ông chủ Triệu mặt biến sắc lập tức vào trong nhà tìm cái gói của Tôn Phương nhưng giật mình toát mồ hôi vì cái gói đó đã không cánh mà bay, ông nghĩ có lẽ Tôn Phương lấy nó rồi nhưng vừa định đi tìm anh ta thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng ồn ào.

Sát chồng

Phường nhạc Nhã Tranh là một trong bốn phường nhạc lớn ở Hàng Châu, chủ nhân của phường nhạc này là Lưu Ôn Hồng một người chơi đàn tranh giỏi nhất Giang Nam. Mỗi khi phường nhạc này biểu diễn luôn thu hút các quan lại quyền quý đến nghe và không ngờ sau buổi biểu diễn trong đêm Trung thu thì gặp tai họa, Lưu Ôn Hồng bị đánh rồi bị dìm chết trong đầm sen, hung thủ còn lấy đi một viên ngọc bội.

Hồn ma áo trắng

Một ngày vào thời Đồng Trị nhà Thanh, Tri huyện Bắc Trấn Phùng Xuân vừa ăn sáng xong thì có con rể một nhà giàu có ở Thành Nam tên là Sĩ Kiệt đến báo án. Sĩ Kiệt nói rằng bố vợ anh ta bị chết một cách kỳ lạ. Buổi sáng nha đầu mang cơm cho ông lão khi đẩy cửa vào thấy ông lão nằm chết trên giường không biết từ bao giờ.

Không thể chối tội

Tri huyện đi kiểm tra hiện trường và phát hiện có dấu chân đàn ông và ông đoán đây là dấu chân của hung thủ, sau khi giết Mai Hương, tên giết người chuyển thi thể nạn nhân đến đây. Ngay sau đó Tri huyện đến Thúy Hương Các, vừa vào căn phòng của Mai Hương, ông nhìn thấy dấu chân trên sàn nhà và trên giường của nạn nhân rất lộn xộn. Theo kinh nghiệm thì dấu chân ở hiện trường và dấu chân ở trên sàn nhà là cùng một người.

Chiêu trục lợi của nha dịch áp giải tù nhân ở TQ thời xưa

Dưới thời phong kiến ở Trung Quốc, nha dịch áp giải tù nhân được xem là công việc vất vả và bổng lộc ít. Thế nhưng, họ có một số cách trục lợi nhờ công việc này như nhận hối lộ, xâm hại tù nhân...

Lý do đằng sau việc nha dịch tranh nhau đi áp giải nữ phạm nhân

Nguyên nhân của việc này thậm chí còn đáng sợ và sâu xa hơn nhiều so với tưởng tượng của hậu thế ngày nay.

Chuyện bất thường trên chuyến xe ngựa

Người phụ nữ vén váy bước lên xe, ông Dương lại thấy bối rối khó hiểu: Bên trong váy màu trắng cô ta còn mặc một chiếc váy màu đỏ! Điều này hơi lạ với người có tang, nhưng đây là chuyện của người khác, ông 'Dương hồ đồ' vẻ khó chịu lẩm bẩm chê trách người phụ nữ rồi vung roi thúc ngựa đi. Ngựa đi trên đường gập ghềnh, tiếng vó ngựa lộp cộp, bánh xe run lên bần bật.

Xác chết bên sông

Vào thời Gia Khánh, một xác chết nổi trên sông cạnh thôn Tinh Tử, huyện Nam An đã hai ngày mà không có người nhận. Đến ngày thứ ba, ông Phạm Vinh người giàu nhất huyện Nam An lên huyện báo rằng thi thể này là người nhà ông tên là Vu Thục Chân, ông ta còn nói rằng Vu Thục Chân chắc chắn đã bị chồng là Lý Tông giết hại yêu cầu Tri huyện phải trừng phạt kẻ sát nhân.

Vụ án mạng ở tửu lâu

Theo báo cáo của người khám nghiệm tử thi thì người chết do trúng chất độc thạch tín, vùng bụng bị thâm, móng chân móng tay bị biến sắc cho thấy sáng nay người chết chưa ăn gì, trong chén trà cũng đã phát hiện có chất độc thạch tín...

Một câu nói lộ diện hung thủ

Chuyện là thế này. Bố của Trương Thành bị sát hại, có người trình báo quan huyện là chính Trương Thành đã giết bố mình do bố anh ta không cho tiền để cưới vợ. Trương Thành một người vô tội bị đánh quá đau chịu không nổi đành phải nhận là mình có tội.

Cô dâu chết trong đêm tân hôn

Làng Khúc Hà huyện Tinh Tử có một người tên là Dương Chính. Vợ chồng Dương Chính kết hôn đã lâu mà không có con. Vậy mà đến khi gần về già lại đột nhiên sinh được một cậu con trai.

Chuyện lộ đề trong các kỳ thi thời xưa thế nào?

'Vũ trung tùy bút' của Phạm Đình Hổ cho biết, trong khoa cử thời phong kiến, có việc tiết lộ trước đề thi, nhưng không quá lộ liễu.