Cháy nhà trọ ở Trung Kính: Quặn lòng người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh

Mới hôm trước, bà B.T.T.C. mẹ chị L. còn gọi điện tâm sự với con. 24/5, ngày xảy ra thảm kịch cháy nhà trọ ở Trung Kính, bà gọi mãi không thấy con nghe máy. Nhận thi thể 2 cô gái trẻ, người thân và người dân xã Lại Thượng không ai cầm được nước mắt.

Từ thiện

Một cái làn nhựa đỏ để nơi khuất gió cạnh cột cổng bãi rác. Thị chống chân xe máy chạy ngay đến nhìn vào trong làn. Đứa bé nhỏ xíu như con chuột bọc kỹ trong mấy cái tã lót bẩn, chỉ còn hở cái mũi. Thị khẽ kéo cái tã, một khuôn mặt tím tái, da trán nhăn nheo, hai má teo tóp như mặt khỉ với cặp mắt nhắm nghiền. Chạm ngón tay vào mũi, nó khe khẽ động đậy. Lạy giời, đứa bé còn sống!

Hành trình tháng Tư

Tháng Tư có thể coi là dấu gạch nối giữa hai mùa Xuân – Hạ. Mùa xao xuyến của đất trời với những nỗi niềm gợi nhớ gợi thương, lặng ngắm những khoảnh khắc trôi qua mà cứ khe khẽ ngân nga những bài ca ngày cũ. Tháng Tư cũng là lúc đất trời bừng tỉnh trong sắc nắng tinh khôi, trở nên tươi mới và rạng rỡ hơn trước vẻ đẹp của những mùa hoa khiến cho lòng người thổn thức và say đắm.

Những đêm hè đom đóm

Bóng hoàng hôn loang dần về phía chân trời, nhuộm những bồng bềnh sóng lúa lấp lánh đến mênh mông. Những chú cò trắng không còn mải miết men sông lượm lặt con tôm, cái tép mà cũng vội cõng ánh hoàng hôn bay về. Những ngọn cây đằm mình đung đưa trên nền trời xâm xấp bóng như vẫy chào tạm biệt một ngày sắp qua. Đêm khe khẽ buông, đôi mi dần khép lại… cho đến khi tôi chỉ bé bằng đứa trẻ tung tăng chân sáo trở về…

Đừng bắt con trẻ giả vờ hoạt bát

Thích chơi một mình không hẳn là biểu hiện bệnh lý ở trẻ nhỏ. Nếu bé vẫn phát triển và hoàn thiện khả năng ngôn ngữ theo đúng độ tuổi, phụ huynh không cần quá lo lắng.

Chùm thơ về bà, mẹ và quê hương

Văn hóa và Phát triển trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ mới của Phương Uyên.

Cà phê một mình bên song cửa sổ

Cái thú cà phê một mình không biết tự bao giờ đã nhiễm sâu trong tiềm thức, thành thói quen.

Hạnh phúc bình dị

An thoáng chút tủi thân khi thấy chị Hương giường bên được chồng bón cho từng thìa cháo và nói những lời nhẹ nhàng, chu đáo. Chẳng bù cho cô, gần một tuần vào viện, chỉ có mẹ chồng và em gái chồng chạy qua, chạy lại.

Nắng cuối đông

Những ngày đông, bầu trời ảm đạm, mây xám xịt. Tôi tưởng như mình đang phải sống trong ngăn mát của chiếc tủ lạnh khổng lồ. Cái tiết trời ấy cứ bao bọc lấy từng cành cây, chiếc lá, mọi thứ xung quanh như co ro và run rẩy bởi giá buốt.

Ước vọng đầu xuân

Tháng Hai về gieo vào đất trời muôn sắc màu rực rỡ. Hương xuân thầm thì gửi gắm vào sắc hoa, mầm chồi và cả lòng người hơi thở rạo rực. Những ngày mưa phùn gió bấc dần lùi xa nhường chỗ cho cơn mưa xuân ẩm ướt, cái rét se sẽ lạnh và thỉnh thoảng là vài ngày nắng mỏng manh ươm mình như tơ. Mùa đông như vị lữ khách ở trọ đến rồi vụt qua rất nhanh. Đất trời giao hòa chuyển mình đỏng đảnh nhưng thấm đẫm hơi thở cuộc sống. Đó có thể là mầm non đang cựa mình bung chồi nảy lộc, cũng có thể là dòng người nô nức trẩy hội đầu năm hoặc chăng chỉ là những ước vọng nhen lên khe khẽ trong lòng người về một mùa xuân mới.

Về quê ăn Tết

Mấy ngày Tết năm nay, tôi về quê để thắp hương cho ba mẹ tôi. Kể cũng lạ mấy chục năm xa quê, trước khi mất vẫn dằng dặc âm ỉ mong muốn một điều là khi mất được chôn ở tận quê nhà. Vậy mà đã nhiều năm, nay con cháu mới thực hiện được di nguyện ấy.

Lẩu - món ăn gắn kết thế hệ GenZ gốc Á xa xứ

Món ăn cho phép mọi người quây quần bên một chiếc nồi duy nhất và nấu ăn cùng nhau, thúc đẩy sự gắn kết giữa những người xa gia đình.

Tết trong tôi

Tết cận kề, khu trọ tôi ở lúc lên đèn trông đẹp lắm. Con ngõ nhỏ được treo nhiều đèn lồng, nhìn nó lung linh dưới ánh sáng sắc màu tôi lại càng thương mến những con người đã trang hoàng nó. Các bác vì không muốn tụi nhỏ thấy khu mình sống mang vẻ đìu hiu nên biến không gian trở nên ấm áp hơn trước thềm năm mới.

Ai chưng giò gai!

Tôi trở dậy giữa khuya, nghe tiếng rao đêm rớt qua khung cửa hẹp theo tiếng cựa mình khe khẽ của gió. 'Ai chưng giò gai'. 'Chưng giò gai đây'. Chiếc xe máy mang theo tiếng rao mất hút trong con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo. Vệt khói xám tan vào ánh đèn đường mờ ảo. Hương bánh dân dã giữa đêm Sài Gòn như mang theo cả vị mặn mòi của sự cần lao.

Con đi tìm lời ru

Con đi tìm lời ru thời thơ bé/ Trong đêm đông mẹ khe khẽ hát thầm.

Yêu lạ lùng con nắng ngày đông

Khi tôi viết những dòng chữ này thì ngoài quê mình (Bắc miền Trung), trời vẫn còn đang rất lạnh. Người người co ro, trời bàng bạc, xam xám ảm đạm và cả mưa phùn. Tôi ước con nắng giữa ngày đông, con nắng dịu dàng và thân thiện đến với quê hương.

Huyền Lizzie hé lộ món quà Noel trong mơ, có liên quan tới 'Chúng Ta Của 8 Năm Sau'?

Thật không ngờ mong ước lớn nhất của Huyền Lizzie lúc này lại xoay quanh bộ phim 'Chúng Ta Của 8 Năm Sau' mà cô đang đóng vai chính.

Phan Minh Huyền khoe bộ hình đón Giáng sinh rực rỡ, kiêu kỳ

Trong bộ ảnh mới đón Giáng sinh, Phan Minh Huyền khoe thần thái sang trọng, kiêu kỳ nhưng không kém phần ngọt ngào.

Bận rộn quay phim, Phan Minh Huyền lỡ hẹn với con trai dịp noel

Không khí noel năm nay thích hợp để hội họp bạn bè. Tuy nhiên, với Phan Minh Huyền, cô thoáng ngậm ngùi chia sẻ, năm nay sẽ là năm đầu tiên cô đón noel xa con trai vì lịch quay 'Chúng ta của 8 năm sau' gấp rút, kín mít.

Có hề chi khi tấm lòng rộng mở...

'Trời này quá đẹp để buồn - Đời này quá đẹp lại buồn' của tác giả Lê Hoài Đăng vốn là một tập thơ nhiều suy tư về kiếp sống con người khởi nguồn từ những khoảnh khắc của tình yêu và nỗi nhớ, của nỗi buồn cùng nét đẹp song hành.

Đêm Quỳnh...

Khánh Văn

Khám phá Giáng sinh 'Season of Love' có '1-0-2'

Noel về, tiếng chuông ngân lên cùng những rung động trái tim khiến mùa Giáng sinh trở thành 'mùa của tình yêu' đặc biệt của năm. Cùng hòa nhịp, DOJI chính thức khoác lên mình chiếc áo Noel 'Season of love' lấp lánh sắc màu với những biểu tượng độc đáo của tình yêu.

Khúc hát chim trời

Sáng cuối tuần, chợt nghe tiếng lách chách khe khẽ. Đưa mắt nhìn khắp phòng, hóa ra có một chú chim sâu vô tình bay vào nhà rồi cứ thế lao vào cửa kính hòng thoát thân.

Hơi thở mùa đông

Nàng Đông chầm chậm đặt dấu chân lên con đường thời gian, khe khẽ báo hiệu mùa về bằng một tiếng thở trầm nhẹ pha lẫn chút gió lạnh.

Nghệ nhân Xơ Đăng 'giữ lửa' cồng chiêng nơi bản làng

Chưa đầy 50 tuổi, nhưng với hiểu biết và kỹ năng của mình, anh A Thu (thôn Đăk Rô Gia, xã Đăk Trăm, huyện Đăk Tô, tỉnh Kon Tum) được tín nhiệm, mời đến các lớp học để truyền dạy kỹ năng đánh cồng chiêng cho thế hệ trẻ.

Chạm tay tháng mười hai

Tháng mười hai, tháng của những ngày cuối năm đã tới. Mới hôm nào ta háo hức bóc tờ lịch đầu tiên, vậy mà sớm nay, đã chạm tay vào tháng mười hai. Chuyến tàu của hành trình 48 tuần sắp chạm ga cuối. Ta lắng lòng nhìn lại chặng đường đã qua với bao hoài niệm.

Khe khẽ mùa đông

Nghe trời đất chuyển mình khe khẽ/ Gió mùa về nhè nhẹ đón cơn mưa...

Tìm mọi cách để qua mặt chồng mỗi khi gặp gỡ

Vì giả vờ lâu ngày, các chị có điểm chung là đều than thở rằng, ngày càng chán và sợ hãi mỗi khi quan hệ cùng chồng.

Ngõ Thu

Nguyễn Quang Thiều

Tìm về 'Làng địa ngục' trên mây

Ngôi làng cổ nằm giữa những khu rừng, bao phủ bởi những tầng mây. Trước khi đi vào làng phải đi qua rừng cổ thiêng có miếu thần rừng, nghe những câu chuyện huyền bí về ngôi làng nhuốm màu huyền thoại.

'Tình chúng ta bắt đầu khi mùa thu trở lại'

Đã là đầu tháng 11 rồi, nhưng giờ nó mới cảm nhận được mùa thu. Mùa thu nhẹ nhàng, êm dịu, mềm mại và tha thiết như chiếc lá rơi nghiêng, biêng biếc, khe khẽ mà âm thầm. Thu đến, tiết trời se lại, không khí lại như giãn nở ra, trong vắt như mặt ao êm ả. Thu đến, dậy sớm hít đầy một lồng ngực là luồng khí mới căng tràn trong lá phổi, khiến cơ thể như mới ra, như nhẹ nhàng hơn.

Bài kiểm tra Văn của nữ sinh không còn mẹ khiến cô giáo rơi nước mắt

Tôi chú ý đến bài viết của cô bé có tên B.T.N. Em viết rằng rất nhớ mẹ, từ khi còn học lớp 3 đến nay em chưa được gặp mẹ, không được mẹ âu yếm trò chuyện như trước đây...

Nữ sinh định nhảy lầu và đề nghị bất ngờ của cô Như

''Hôm đó, tôi đang dạy học trên lớp. Một học sinh hối hả chạy đến báo bạn X. đang đứng trên lan can trường học, đòi nhảy xuống. Tôi hoảng hốt chạy lên tầng và tiến đến gần X...', cô Hương Như nhớ lại.

Thương nhớ rẻo cao

Sáng sớm mùa đông lẻn qua khung cửa sổ, hắt tia nắng chào đón bình minh. Cái lạnh khe khẽ len vào tấm chăn, mang theo tiếng xuýt xoa, sột soạt tỉnh dậy của cô giáo vùng núi. Bàn chân nhỏ, mon men đặt xuống nền nhà lạnh buốt. Giờ này chắc lũ trẻ cũng đã lục tục dậy, chuẩn bị những đồ đạc cần thiết để đến trường. Dường như cái lạnh vùng núi lúc nào cũng buốt và thấm nhanh hơn vào từng sợi tóc, làn da. Nó làm cho mọi hoạt động bị chậm lại. Mỗi sáng như thế, cô giáo chỉ muốn vùi mình trong tấm chăn ấm, ngủ thêm một chút để lấy lại năng lượng vừa mới mất hôm qua. Nhưng nghĩ tới đàn con thơ, đang chờ mình dưới lớp học, cô giáo lại nhanh nhẹn, cuộn chăn và băng băng ra sân làm thủ tục của buổi sáng.

Hoa sữa mùa thu

Hoa sữa điểm tô phố phường Hà Nội bằng màu trắng trong thanh khiết, mong manh và lịch lãm đến nao lòng, nhưng hơn tất cả đó là mùi hương lãng mạn trong gió thu.

Chúng ta đứng bên cạnh một bữa tiệc…

Cuộc đời con người, thỉnh thoảng sẽ có lần chúng ta đứng bên cạnh một bữa tiệc, rồi nhìn vào đó với tất cả những nỗi niềm cô đơn hoặc bình yên nhất có thể…

Thu Hà Nội có gì đẹp để du khách phải say lòng ?

Những con đường rợp lá vàng bay, hương hoa sữa ngạt ngào khắp con phố cùng những thức quà bình dị khiến người ta lại càng thêm yêu, thêm nhớ khung cảnh Thủ đô khi giao mùa.

Viết tiếp khúc tráng ca hào hùng trên đỉnh Pò Hèn

Tôi trở lại Pò Hèn vào một ngày đầu tháng 10. Trời xanh trong, nắng trải vàng từng sợi. Chiều biên giới cuối thu với những hanh hao, sâu lắng. Nghe thoảng trong gió, mùi hương quế dìu dịu nhắc nhớ chuyện xưa, khe khẽ kể chuyện nay…

Thoảng thơm hương hoa sữa đầu mùa

Những chiếc lá xoáy tròn theo gió rơi lả chả bờ vai, mùi hương hoa sữa man mát nhẹ nhàng của sáng mùa thu se lạnh. Cây hoa sữa trong phố nhỏ đã bắt đầu chớm nở những chùm li ti đầu tiên, hương hoa gợi cho ta bao kỷ niệm về mùa thu Hà Nội.

Nơi góc phố quen...

Tận hưởng khí thu, sắc thu từ nơi góc phố quen để thấy lòng mình tĩnh lại giữa xô bồ, náo nhiệt ngoài kia. Để những chuyển động khe khẽ rất tự nhiên, những thanh âm bình dị của cuộc sống, hương vị đã rất quen, bạn bè đã thân nhau cả ngót chục năm trời... đều dễ dàng chạm vào sâu thẳm cảm xúc, ý nghĩ trong ta.

Hà Nội - ngày trở về...

Tôi sinh ra và lớn lên tại Hà Nội. Trong những năm tháng xa nhà, Hà Nội luôn được neo giữ ở một góc ký ức thân thương trong trái tim tôi. Và... sau bao thăng trầm, tôi trở lại Hà Nội vào một ngày mùa thu với nắng vàng như mật cùng khe khẽ heo may.

Chạm… Thu

Tôi không phải kiểu người quá đa cảm. Phần vì cuộc sống hằng ngày như bàn tay gã lực sĩ vô hình, đẩy tôi dúi dụi lao về phía trước. Chẳng kịp nhìn, chẳng kịp nghĩ xung quanh mình đang xoay vần ra sao. Phần vì nơi tôi đang sống không còn chỗ để người ta nhìn thấy xung quanh mình thay đổi, dù chỉ là một khe hẹp cho cảm giác. Tôi thấy mình sống khổ. Nhiều lần tôi nghĩ thế, và có lẽ đúng phần nào.